Cồn Cỏ ngày nay đã khoác lên mình diện mạo mới mẻ. Nói đúng hơn, sỏi đá biến thành cơm bằng sức người, sức của và khát khao vươn lên chinh phục khó khăn của tuổi trẻ bằng bệ đỡ là chính sách đúng đắn của Đảng bộ và chính quyền địa phương.
Trên hòn đảo này không ai không biết vợ chồng anh Sáng chị Mỹ – như một điển hình của “thanh niên xung phong thời bình”. Năm năm trước, từ đất liền đôi vợ chồng này khăn gói “Đông tiến” theo tiếng gọi của chính sách di dân phát triển kinh tế biển đảo, gắn với quốc phòng an ninh.
Những ngày đầu đặt chân lên miền đất mới đầy nắng và gió, không khỏi băn khoăn trăn trở với câu hỏi: Làm sao để sinh sống? Nhưng nỗi lo ấy nhanh chóng vơi vai khi tận thấy ngôi nhà khang trang kiên cố, hệ thống điện, đường, trường, trạm được nhà nước xây dựng bài bản – chị Mỹ hồi ức lại.
Thật vậy, nơi anh chị và hai đứa con nhỏ sinh sống là ngôi nhà màu mỡ gà hướng ra mặt biển rất lý tưởng, trần cimen kiên cố, trục đường chính thảm nhựa phẳng lì, nhánh phụ lót bê-tông, nguồn điện, nước được cung cấp 24/24.
Chồng chị Mỹ làm nghề biển, nhưng ở đây dường như không có khái niệm “ra khơi” bởi xung quanh đảo là ngư trường phong phú hải sản. Đánh bắt không đủ đáp ứng nhu cầu phục vụ khách du lịch và các nhà hàng hải sản mới mọc lên.
Nhiều khi chị vừa làm việc nhà vừa nhìn thấy chồng tác nghiệp trên biển. Đối với chị, hình ảnh này đem đến sự an tâm chứ không như ở đất liền người ta ví nghề đi biển như “hồn treo cột buồm”.
Những ngôi nhà, con đường khang trang sạch đẹp
Những ngôi nhà, con đường khang trang sạch đẹp
Sau chừng ấy năm, gia đình nhỏ này đã thích nghi với cuộc sống nơi hòn đảo tiền tiêu của Tổ quốc. Các con có chổ học hành, thu nhập ổn định, có dư dã tích góp và tái đầu tư ngư cụ.
Cuộc trò chuyện ngắt quãng giữa chừng vì tiếng chuông điện thoại. Chị bảo, phải đi giao hàng cho khách, ở đảo này từ khi nhà nước cho khai thác du lịch cuộc sống trở nên nhộn nhịp hơn hẳn, chúng tôi có thêm việc làm, thêm thu nhập.
Cuối xóm mới này là ngôi nhà của vợ chồng anh Cảnh, một người bị khuyết tật nhẹ ở chân trái. Cảnh không trở thành ngư phủ mà chọn nghề làm nước mắm sau khi được nhà nước hỗ trợ 50 triệu đồng vốn ban đầu.
Nước mắm ở đây nguyên chất 100% ủ tự nhiên bằng nắng, gió và cá cơm tươi rói nhập về trực tiếp từ các tàu đánh bắt xung quanh đảo. Vừa nói, Cảnh múc 1 thìa cho tôi thử, cảm giác tê rần rần ở đầu lưỡi, sực nức lên sống mũi, rồi đọng lại ngọt bùi nơi cuống họng. Quả thật chưa bao giờ tôi được thưởng thức thứ nước mắm vừa hung dữ vừa dịu dàng như thế.
Nước mắm của Cảnh đã được đăng ký nhãn mác, thương hiệu, 6 bể chứa to hàng trăm lít nhưng không đủ hàng bán vào đất liền. Tất cả phục vụ nhu cầu trên đảo.
Lò nước mắm hoàn toàn tự nhiên, nguyên chất của anh Cảnh
Lò nước mắm hoàn toàn tự nhiên, nguyên chất của anh Cảnh